Sau khi Yuzu dàn xếp với Nintendo bằng số tiền 2,4 triệu đô la, nhà sản xuất game Mario đã tăng cường các nỗ lực chống lại việc giả lập Switch. Nhưng những nỗ lực này không liên quan đến việc khẳng định bản thân việc giả lập là bất hợp pháp. Thay vào đó, Nintendo đang dựa vào một phần cực kỳ cụ thể của luật bản quyền có từ nhiều thập kỷ trước để loại bỏ hàng loạt phần mềm có thể được sử dụng để sao chép lậu các trò chơi Switch.
-
World of Warcraft công bố phần chơi Battle Royale Plunderstorm theo phong cách hải tặc
-
Monopoly Go – game cờ tỷ phú chi hơn nửa tỷ USD làm tiếp thị
Đầu tháng này, Nintendo đã gửi một loạt thông báo gỡ bỏ đến GitHub theo Đạo luật Bản quyền Thiên niên kỷ Digital (DMCA), theo thông tin từ TorrentFreak. Hai phần mềm trở thành mục tiêu chính của công ty là Lockpick và SigPatch-Updater.
Lockpick là một phần mềm có thể trích xuất khóa mã hóa từ các trò chơi Switch, trong khi SigPatch-Updater cho phép người dùng bỏ qua quá trình xác minh cho các trò chơi kỹ thuật số. Cả hai phần mềm này đều không mới và đã chơi trò “mèo vờn chuột” DMCA với Nintendo từ rất lâu.
Cả bản sao vật lý và kỹ thuật số của trò chơi Switch đều bao gồm thứ mà Nintendo gọi là các biện pháp bảo vệ công nghệ (TPM). Như chính Nintendo giải thích trong một trong những thông báo gỡ bỏ đó, “Khi một trò chơi được khởi chạy trên máy chơi Nintendo Switch, Game TPM được giải mã bằng khóa mã hóa được bảo vệ bởi Console TPM. Sau đó, bản thân các trò chơi có thể được giải mã bởi tiến trình Game TPM đã được giải mã từ đó trò chơi có thể được vận hành.”
DMCA có một phần nói rằng “không ai được vượt qua một biện pháp công nghệ kiểm soát hiệu quả quyền truy cập vào một tác phẩm được bảo vệ theo điều luật này.” Nói cách khác, bất kỳ nỗ lực bỏ qua DRM nào cũng đều vi phạm luật bản quyền bất kể mục đích. Hoặc ít nhất đó là cách Nintendo giải thích luật và lập luận đó đã rất hiệu quả trong việc khiến các nhà cung cấp dịch vụ như GitHub gỡ bỏ các phần mềm như Lockpick và SigPatch-Updater.
SigPatch-Updater thậm chí không thực sự tự bỏ qua bất kỳ TPM nào. Thay vào đó, nó cho phép người dùng tải xuống SigPatches do các nguồn bên ngoài cung cấp để vượt qua các kiểm tra đó. Nintendo lập luận trong thông báo gỡ bỏ rằng nhà phát triển đằng sau SigPatch-Updater “đang cố gắng né tránh các nỗ lực thực thi của Nintendo bằng cách cung cấp SigPatches thông qua liên kết đến một trang web của bên thứ ba.”
Về cơ bản, đây là chiến thuật tương tự cách mà Nintendo đã sử dụng trong vụ kiện chống lại Yuzu. Lập luận của Nintendo không phải là bản thân việc giả lập là bất hợp pháp; mà là về việc Yuzu đã vi phạm các điều khoản của DMCA trong việc bỏ qua DRM. Về mặt kỹ thuật, chúng ta không thực sự biết liệu lập luận đó có được chấp nhận tại tòa án ở đây hay không, vì các nhà phát triển Yuzu đã dàn xếp trước khi mọi thứ thực sự được đưa ra xét xử.
Nếu bạn tò mò về điều gì có thể xảy ra nếu một công ty cố gắng tranh luận rằng việc giả lập là bất hợp pháp, tôi khuyên bạn nên xem câu chuyện về Bleem. Bleem là một trình giả lập PS1 thương mại được bán trong các cửa hàng vào năm 1999, trong thời gian hoạt động ban đầu của PlayStation. Sony đã kiện những người tạo ra Bleem nhưng không thành công, vì tòa án đứng về phía trình giả lập. Thật không may, tất cả các khoản phí pháp lý cuối cùng đã buộc Bleem phải đóng cửa.