Trải nghiệm S.T.A.L.K.E.R. 2 trên PS5: Không khí kinh dị của Vùng Cấm thử thách sự gan dạ của game thủ

Trải nghiệm S.T.A.L.K.E.R. 2 trên PS5: Không khí kinh dị của Vùng Cấm thử thách sự gan dạ của game thủ

Nếu bạn cũng như tôi, bị ám ảnh bởi thảm họa hạt nhân Chernobyl năm 1986, thì series S.T.A.L.K.E.R. có lẽ không còn xa lạ bởi vì từ lâu, nó đã thu hút một lượng fan game bắn súng góc nhìn thứ nhất khổng lồ.

Trải nghiệm S.T.A.L.K.E.R. 2 trên PS5: Không khí kinh dị của Vùng Cấm thử thách sự gan dạ của game thủ - Gamelade

Sức hút mãnh liệt của tựa game này, theo nhận định của cá nhân tôi, nằm ở sự hòa quyện độc đáo giữa bối cảnh thế giới hậu tận thế, không khí ngột ngạt đến nghẹt thở, các tình huống kinh dị khi người chơi đối mặt với dị nhân, cùng một trải nghiệm sinh tồn căng thẳng, nơi cái chết luôn rình rập.

Phần game mới nhất này đã ném thẳng tôi vào “Zone”, một vùng đất cấm hoang tàn và bị nguyền rủa, nơi mà luật pháp và lẽ thường đã tan biến từ lâu. Đây không chỉ là một bãi chiến trường, mà còn là lãnh địa chết chóc của những tên cướp vô luân, các dị nhân ghê rợn, và cả những kẻ liều mạng tự gọi mình là “Stalker”.

Với vai trò là Skif – nhân vật chính mà tôi điều khiển – tôi cũng là một trong số họ. Mỗi bước chân dấn thân vào Zone là một sự đánh đổi, bởi chúng tôi phải chấp nhận mọi hiểm nguy rình rập để hoàn thành những nhiệm vụ được giao. Về cốt lõi, trò chơi này được định hình là một tựa game bắn súng sinh tồn khốc liệt. Thế nhưng, nếu bạn hỏi tôi, yếu tố kinh dị mới thực sự là linh hồn của trải nghiệm này. Tin tôi đi, cảm giác sợ hãi và căng thẳng tột độ luôn song hành, đeo bám và bóp nghẹt tôi xuyên suốt hành trình.

 

Dù tựa game này sở hữu vô số điểm cuốn hút khác, nhưng thành thật mà nói, chính yếu tố kinh dị sâu sắc đã níu chân và thôi thúc tôi nhất trong suốt trải nghiệm. Sự kinh hoàng mà tôi cảm nhận được trong game không hề dừng lại ở những pha giật gân rẻ tiền hay vài ba con dị nhân ghê rợn. Thay vào đó, đội ngũ phát triển đã khéo léo dệt nên một tấm thảm nỗi sợ đa tầng, bao gồm cả những bóng ma vô hình, các hiện tượng dị thường không thể giải thích, những đồ vật tự dịch chuyển đầy ám ảnh, và trên hết là sự rối loạn tâm trí dần gặm nhấm nhân vật.

Tất cả những điều này khiến tôi lập tức liên tưởng đến một vũ trụ kinh dị Cthulhu vĩ đại, nơi sự điên loạn và những thực thể siêu nhiên đan xen. May mắn thay, tôi được trang bị những thiết bị chuyên dụng để săn lùng và phát hiện các dấu hiệu bất thường. Và đôi khi, để có thể sống sót, tôi buộc phải lợi dụng chính những sự kiện kỳ quái, những khoảnh khắc tâm linh đó như một chiến lược sinh tồn đầy rủi ro.

Đây là lần đầu tiên tôi trải nghiệm series này. Với việc phiên bản PC đã có bài đánh giá chi tiết, biên tập viên yêu cầu tôi tập trung vào cảm nhận chân thực của một “lính mới”, đặc biệt là trải nghiệm trên hệ máy PS5.

Tôi đã đặt chân đến sự kiện trải nghiệm với một sự háo hức khó tả, nhưng những thông tin được chia sẻ sau đó lại khiến cảm xúc của tôi lắng xuống. Khi biết nhà phát triển là GSC Game World, một studio game đến từ Ukraina, mọi thứ trở nên rõ ràng. Họ không chỉ phải vật lộn với những cuộc tấn công mạng dai dẳng mà còn chịu ảnh hưởng trực tiếp từ xung đột quân sự tại quê nhà. Chứng kiến tựa game này, sau nhiều lần lỡ hẹn, cuối cùng vẫn được ấn định ngày ra mắt chính thức vào 21/11/2024 trên các nền tảng PC và Xbox, thực sự đã tạo nên một sự nể trọng sâu sắc trong tôi. Đây không chỉ là việc làm game, mà là một hành trình vượt lên nghịch cảnh.

Phiên bản tôi đang trải nghiệm trên máy PS5 hiện được lên lịch trình làng chính thức vào ngày 20 tháng 11 năm 2025. Dù chỉ là một người chơi mới hoàn toàn, chưa từng “chạm mặt” tựa game này trước đây, tôi không khỏi dấy lên sự tò mò lớn về cái danh xưng mà nhà phát triển đã gán cho nó: “trải nghiệm sinh tồn khắc nghiệt”.

Là một tay chơi đã quá quen thuộc với thao tác game bắn súng và việc sử dụng tay cầm, tôi đã nhập cuộc với một chút tự tin, thậm chí là sự chủ quan khi cho rằng, mình sẽ dễ dàng làm chủ được nhịp độ và thử thách mà trò chơi đặt ra.

 

Nhưng tôi đã lầm to. Trò chơi không hề dễ dàng.

Tôi đã chết đi sống lại trong cơn ác mộng dưới tay những dị nhân gớm ghiếc, và phải thú nhận, sát ý từ đội ngũ phát triển là hoàn toàn không nhân nhượng. Trải nghiệm ấy giáng một đòn mạnh vào sự tự tin của tôi. Đây là bản tường trình chân thực về những giờ phút tôi nhận ra mình đã đánh giá quá thấp tựa game S.T.A.L.K.E.R.2, khiến lòng kiêu hãnh của một người viết game như tôi phải tan vỡ.

Thành thật mà nói, một trong những điểm sáng rực rỡ nhất trong trải nghiệm PlayStation 5 mà tôi nhận thấy chính là độ chính xác gây kinh ngạc của cảm biến chuyển động con quay hồi chuyển (gyro) tích hợp trong chiếc tay cầm DualSense. Tôi đã từng hoài nghi, nhưng giờ đây, tôi phải khẳng định rằng công nghệ này thực sự đáng nể.

Nó cho phép tôi điều khiển tâm ngắm trong game bằng một động tác di chuyển vật lý của cả tay cầm, thay vì chỉ dùng cần analog truyền thống. Sự chuyển hướng nòng súng diễn ra mượt mà đến khó tin, cứ như thể tôi chỉ cần vẫy nhẹ cổ tay là đã sẵn sàng nhả đạn. Đây là một bước tiến lớn, mang lại cảm giác điều khiển cực kỳ trực quan và gần gũi với thao tác thực tế.

Trong trải nghiệm cá nhân của tôi với các tựa game bắn súng truyền thống trên hệ máy console, tôi luôn nhận thấy một trở ngại cố hữu nằm ở chính cách chúng ta tương tác với tay cầm. Việc dùng ngón cái để điều khiển cần analog thường khiến các thao tác điều chỉnh nhỏ và tinh tế trở nên cực kỳ khó khăn, nhất là khi cần khóa mục tiêu từ khoảng cách xa. Mặc dù các nhà phát triển luôn tích hợp tính năng hỗ trợ ngắm để bù đắp, nhưng thực tế cho thấy cơ chế này không phải lúc nào cũng hoạt động hiệu quả theo ý muốn của người chơi; thậm chí, trong nhiều tình huống, nó còn vô tình can thiệp và làm giảm độ chính xác của cú bắn quyết định.

Tôi phải thừa nhận, cảm biến con quay hồi chuyển chính là yếu tố thay đổi cuộc chơi ở đây. Cá nhân tôi thấy mình làm quen và hòa hợp rất nhanh với cơ chế này, và quan trọng nhất là nó không hề gây căng thẳng khi thao tác.

Khả năng hỗ trợ cân bằng cả trục ngang lẫn trục dọc là một điểm cộng lớn. Dù ban đầu người chơi có thể cần một khoảng thời gian để “bắt nhịp”, nhưng tôi tin rằng tiềm năng của nó trong việc xử lý chính xác không hề thua kém việc sử dụng chuột.

Thử thách duy nhất có lẽ là hình ảnh người chơi vung vẩy tay cầm liên tục có vẻ hơi… lạ lùng một chút. Tuy nhiên, việc vượt qua rào cản tâm lý này và thuần thục cảm giác đó sẽ là chìa khóa để tôi – và chắc chắn là cả bạn – đạt được chiến thắng quyết định trên chiến trường ảo. Trải nghiệm S.T.A.L.K.E.R. 2 trên PS5: Không khí kinh dị của Vùng Cấm thử thách sự gan dạ của game thủ - Gamelade

Tôi phải thú nhận, khi bắt đầu trải nghiệm, đây là một tựa game khiến tôi phải trả giá ngay lập tức. Nếu bạn là một người chơi quen thuộc với việc càn lướt, tự tin vào những pha “headshot” chuẩn xác hay chỉ đơn thuần dựa vào chỉ số sức mạnh của trang bị, tôi cam đoan rằng bạn sẽ gục ngã trong cay đắng chỉ sau vài bước chân đầu tiên. Thực tế, độ khó của trò chơi không chỉ dừng lại ở mức “thử thách”, mà còn được nhà phát triển thiết kế một cách khắc nghiệt và tàn bạo. Nó hoàn toàn bác bỏ mọi quy tắc chiến đấu thông thường, buộc tôi phải thay đổi toàn bộ tư duy tiếp cận, biến mỗi trận chiến thành một bài toán sinh tồn cam go.

Trong quá trình trải nghiệm, có những khoảnh khắc tôi cảm thấy hệ thống AI của đối thủ gần như phi logic về độ chính xác. Dù tôi đã cố gắng tận dụng địa hình để ẩn nấp, nhưng khả năng ngắm bắn của phe địch dường như đạt đến mức hoàn hảo, bất kể tầm nhìn thực tế.

Cụ thể, trên một số bản đồ, thảm cỏ mọc dày đặc đã che khuất hoàn toàn tầm nhìn của tôi, biến việc phát hiện mục tiêu trở thành một nhiệm vụ bất khả thi. Thế nhưng, điều đáng kinh ngạc là các đối thủ máy vẫn có thể xuyên qua lớp ngụy trang tự nhiên này và “khóa” mục tiêu là tôi với độ chính xác tuyệt đối.

Không dừng lại ở đó, sự đa dạng của quái vật cũng là một điểm nhấn (hay một cơn ác mộng). Tôi đã phải đối mặt với những con chó đột biến lao đến với tốc độ kinh hoàng, buộc tôi phải phản xạ cực nhanh. Và tất nhiên, không thể không nhắc đến những con quái vật khổng lồ có khả năng tung ra những cú húc mạnh mẽ và đầy uy lực, sẵn sàng hất văng người chơi ra khỏi trận địa.

Trong Zone, việc quản lý tài nguyên không chỉ là một chiến thuật, mà là mệnh lệnh sống còn. Đáng tiếc, tôi phải thú nhận rằng nguồn cung cấp lúc nào cũng ở mức báo động. Với số đạn dược, vật phẩm hồi phục và vật tư ít ỏi mang theo, mỗi bước đi đều là một canh bạc.

Tôi không thể trông chờ vào việc nhặt nhạnh dễ dàng trên đường đi, thậm chí hành động loot đồ tại chỗ cũng đầy rủi ro và khó khăn tột độ. Điều này buộc tôi phải hoàn thành các nhiệm vụ với một kho trang bị cực kỳ eo hẹp, trong khi cường độ xuất hiện của kẻ địch lại dày đặc đến kinh ngạc. Cứ cách vài mét, một cuộc chạm trán vũ trang lại nổ ra, đẩy tôi vào tình thế phải liên tục xả đạn và nhanh chóng tiêm các ống cứu thương vào người. Cảm giác căng thẳng này gần như không có hồi kết.

Việc thử thách sinh tồn này đã buộc tôi phải thay đổi toàn bộ lối tư duy khi giao chiến. Không còn là màn trình diễn kỹ năng cá nhân quen thuộc từ các tựa game bắn súng hiện đại nữa. Giờ đây, mọi hành động đều phải cân nhắc kỹ lưỡng: từ việc ẩn mình sau chướng ngại vật, chỉ nhanh chóng nghiêng người ra khỏi chỗ nấp để khai hỏa, cho đến những bước di chuyển lén lút, thận trọng.

Thế nhưng, ngay cả khi đã áp dụng mọi chiến thuật cẩn trọng nhất, tử thần vẫn luôn cận kề. Phải thừa nhận, với một người chơi đã quá quen với các chiến trường ảo nơi một mình có thể “cân” cả đội hình địch, thì việc tái làm quen với “cảm giác cái chết luôn rình rập” là một quá trình ngốn rất nhiều thời gian và cả sự bực dọc. Rõ ràng, tựa game này đang thẳng thừng ép buộc người chơi phải chấp nhận một sự thật: tính chiến thuật và sự thận trọng trong từng hành động chiến đấu không chỉ là một lựa chọn, mà là điều kiện tiên quyết để sinh tồn.

Nhưng có một yếu tố khác khiến độ khó tăng vọt: phần kinh dị thực sự đáng sợ. Trải nghiệm S.T.A.L.K.E.R. 2 trên PS5: Không khí kinh dị của Vùng Cấm thử thách sự gan dạ của game thủ - Gamelade

Ngay từ đầu, tôi đã được trấn an rằng đây không phải là một tựa game kinh dị thuần túy theo đúng nghĩa đen. Trong suy nghĩ của mình, tôi hình dung kịch bản quen thuộc: sẽ là những màn đối đầu với đội quân quái vật đột biến, điển hình như những con chó zombie hung hãn hay các sinh vật bốn chân chậm chạp, thân hình đồ sộ tựa gorilla. Quả thực, sự xuất hiện của chúng khá phiền phức, đặc biệt là khi chúng liên tục tấn công theo đàn và điều đáng nói là hoàn toàn không hề rơi ra bất cứ vật phẩm nào. Dẫu vậy, đó vẫn là những thử thách nằm hoàn toàn trong dự tính và sự chuẩn bị của cá nhân tôi.

Thế nhưng, điều khiến tôi rùng mình lại chính là những cú lừa tâm trí mà trò chơi này giăng ra. Không chỉ là hình ảnh, mà là một màn tra tấn giác quan toàn diện. Tôi còn nhớ rõ cái cảm giác tiếng thì thầm ma quái của một cô bé cứ văng vẳng bên tai, hay những bước chân nặng nề, bí ẩn luôn như thể đang bám sát ngay sau gáy.

Kẻ thù không chỉ tấn công bằng sức mạnh vật lý; chúng lao thẳng vào ý thức của tôi, gây nên những cơn nhiễu loạn thị giác và mất phương hướng tột độ. Giữa lúc căng thẳng tột cùng, những quả cầu năng lượng plasma bay lượn cùng các cơn lốc xoáy dị thường và hàng loạt hiện tượng siêu nhiên liên tục bùng phát. Trong khoảnh khắc đó, khẩu Shotgun quen thuộc, vốn là niềm tin cuối cùng của tôi, bỗng trở nên vô dụng và mong manh đến đáng sợ.

Phải thừa nhận, những kẻ thù trong game quả thực là một thách thức đáng gờm. Dù có thể trúng đạn, chúng sở hữu một độ cứng cáp và sức mạnh khiến tôi phải vật lộn. Từng bước chân trong tựa game này như thể đang lún sâu vào một thể loại kinh dị Cthulhu đầy rẫy sự quái dị và ám ảnh.

Nhưng điều khiến tôi rợn người nhất lại chính là hệ thống ảo giác âm thanh mà nhà phát triển cài cắm. Tiếng bước chân, những lời thì thầm vô nghĩa cứ liên tục xé toạc sự tập trung của tôi. Trong môi trường game, nơi mà ngay cả những âm thanh tự nhiên vô hại cũng đủ sức khiến tôi giật nảy mình, nó tạo ra một trạng thái căng thẳng không ngừng.

Điều này đặc biệt nguy hiểm đối với một tựa game bắn súng như thế này. Âm thanh là nguồn thông tin sống còn để xác định vị trí và hành động của địch. Việc hệ thống liên tục đưa ra những tín hiệu sai lệch, gây nhiễu loạn đã biến mỗi cuộc chạm trán thành một màn tra tấn thần kinh thực sự. Trải nghiệm S.T.A.L.K.E.R. 2 trên PS5: Không khí kinh dị của Vùng Cấm thử thách sự gan dạ của game thủ - Gamelade

Sự kết hợp giữa nỗi sợ hãi tột độ và cơ chế điều khiển con quay hồi chuyển (gyro control) chính là yếu tố tồi tệ nhất – và cũng đáng ngưỡng mộ nhất – mà tựa game này mang lại.

Khi một tình huống jumpscare bất ngờ ập đến, tay cầm trong tay tôi rung lên bần bật, phản ánh chính xác cú giật mình của bản thân. Điều đáng nói là, độ nhạy cao của cảm biến con quay đã ngay lập tức chuyển hóa sự run rẩy vô thức ấy lên tâm ngắm trên màn hình. Hệ quả là một chuỗi hành động thảm họa: tôi bắn trượt mục tiêu, kẻ thù càng lúc càng áp sát, sự hoảng loạn dâng lên khiến tay tôi run hơn nữa, và tất nhiên, tôi lại tiếp tục trượt.

Khoảnh khắc đó, tôi đã biến thành một nhân vật kinh điển trong phim kinh dị—mắc kẹt trong vòng lặp của sự sợ hãi và bất lực. Dù tôi đang cố gắng thuật lại bằng một giọng điệu khách quan, nhưng cảm giác hoảng loạn mà trò chơi truyền tải là hoàn toàn chân thực và đã khiến tôi phải thốt lên. Nó không chỉ là sự sợ hãi giả lập, mà là một trải nghiệm “sống còn” đích thực được mô phỏng hoàn hảo qua công nghệ điều khiển.

Người viết tin tức at Gamelade
Tôi là một người viết tin tức chuyên nghiệp, có kinh nghiệm viết tin tức thể loại game, anime/manga, công nghệ từ năm 2015 đến thời điểm hiện tại.
Hiện tại tôi đang viết full-time tại Gamelade
Nguyễn Xuân Chính

Chia sẻ:

Nhận xét

Hãy vui vẻ trò chuyện cùng nhau, đừng toxic. Báo cáo hành vi xấu tại. Liên hệ

Trả lời

Lấy Code
DMCA.com Protection Status